Có lẽ ai là fan của những tác phẩm văn học Nhật Bản đều không thể phủ nhận rằng: Chúng luôn mang đến cho ta những bài học tuyệt vời, cách nhìn nhận cuộc sống với con mắt đầy hy vọng và tràn ngập tình yêu thương. Ngay cả khi đó là tình yêu thương không phân biệt giống loài : Con người – động vật. Đó chính là ý nghĩa mà tác phẩm: Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá, đã mang đến cho hàng triệu độc giả trên thế giới.
Quyển sách được chia làm 3 phần. Với nội dung xoay quanh 3 chú chó và câu chuyện của những con người, mà mình nghĩ bằng cách nào đó họ đã liên kết với nhau qua 3 chú chó đó. Trong bài viết này, mình sẽ chỉ tập trung review phần đầu thôi. Để các bạn có thể tiếp tục đọc review mà không sợ bị spoil nội dung tác phẩm nhé.
Bằng cách sử dụng ngôi thứ nhất, Liên tục thay đổi tuyến nhân vật dẫn chuyện, dù không tập trung miêu tả vào nội tâm nhân vật, tác giả Takimori Koto vẫn cho chúng ta một cái nhìn chân thực và bao quát nhất về thế giới nội tâm sâu thẳm của mỗi cá nhân, nơi mà họ nghĩ để có cuộc sống tốt nhất, chính là làm sao để che giấu bí mật khéo léo nhất.
Mở đầu câu chuyện với phi vụ bắt cóc một chú chó do Hiromu, một cậu bé tiểu học, sống trong một trại trẻ mồ côi, thông minh, nghịch ngợm và giàu tình yêu thương. Cùng với bác Mitsu, một nhân viên cảnh sát đã về hưu, chủ của nhà xe – thư viện di động thực hiện .
Bạn sẽ dần bị cuốn hút vào chuyến phiêu lưu của 2 bác cháu Mitsu- Hiromu trên con đường giải thoát chú chó Koro tội nghiệp, đang bị giam giữ tại một nhà kho với ông chủ hung dữ. Cùng với những người bạn tình cờ gặp gỡ trên đường. Konno: Gã giám đốc có khuôn mặt của một đại ca. Majima – nhân viên của một cửa hàng tiện lợi, với mong muốn mang lại cuộc sống tươi đẹp cho bạn gái, đã đánh cắp 1 số tiền lớn. Ami – bạn gái Majima rất yêu thương động vật.
Sức mạnh của sự đoàn kết và sẻ chia luôn là thứ khiến chúng ta không thể ngờ nhất. Chính vì tình yêu thương dành cho chú chó của tất cả các nhân vật trong truyện. Chỉ trong một chuyến hành trình ngắn ngủi. Họ đã dần mở lòng hơn, sẵn sàng chia sẻ, đồng cảm, thấu hiểu về nhau. Họ nhận ra rằng, để có cuộc sống tốt nhất, không phải làm sao để che giấu bí mật. Mà chính là dám đối mặt với và giải quyết vấn đề của mình.
Nhân vật của sách
Nếu như bạn đã đọc tác phẩm “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá”. Chắc hẳn đều rất quan tâm đến nhân vật Bác Mitsu. Người cảnh sát về hưu, cô đơn và sống ngay trong một nhà xe – thư viện di động.
Bạn có thắc mắc vì sao người đàn ông này lại lựa chọn một cuộc sống nay đây, mai đó? Tại sao ông lại dừng lại tại trại trẻ mồ côi nơi Hiromu sống? Tất cả sẽ được giải đáp vào phần cuối câu truyện.
Tác giả Takimori Koto xây dựng nhân vật Mitsu quá đỗi hoàn hảo. Đúng với hình ảnh một con người trưởng thành từng trải. Luôn nắm bắt được tình hình và tìm cách giải quyết sao cho phù hợp. Luôn làm theo lẽ phải, hết lòng yêu thương trẻ con và động vật. Thế nhưng, đâu ai ngờ, bác lại có một quá khứ thật đau lòng.
Như Don Corleone trong bộ phim The Godfather đã nói: “A man who doesn’t spend time with his family can never be a real man”. Dịch lại: “ Người đàn ông không dành thời gian với gia đình của anh ấy, không bao giờ có thể trở thành người đàn ông đích thực”. Đó là câu thoại mà mình đã nghĩ ngay khi vừa khép lại trang cuối của tác phẩm: “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá”.
Thật ra, có rất nhiều vấn đề xoay quanh chủ đề: đàn ông – gia đình – cuộc sống. Rất nhiều người nghĩ rằng, đàn ông chỉ thành công khi họ nắm trong tay tiền bạc và quyền lực. Nhưng thực chất đàn ông không thể hạnh phúc và được là chính mình nếu thiếu gia đình. Đó chính là điều khiến bác Mitsu luôn dằn vặt và hối hận suốt quãng đời còn lại.
Một bài học đắt giá cho mỗi cá nhân chúng ta. Khi ta đang quay cuồng với công việc, cuộc sống, tiền bạc,… Chúng ta đã vô tình để lại phía sau những người mà chúng ta yêu thương nhất, đó chính là gia đình của mình.
Đoạn trích hay trong sách
Tôi không biết pháo hoa phản chiếu như thế nào trong mắt một chú chó. Nhưng tôi đang có tâm trạng muốn nói với chú chó rằng: “Đây là bầu trời đấy!” và “Mày đã được tự do rồi đấy!”
Chắc chắn, cho dù bà ấy không nhớ được khuôn mặt người thân yêu, hay cho dù không còn được người thân yêu gọi tên đi nữa thì không hẳn là người đó sẽ biến mất khỏi ký ức của bà ấy. Chỉ là “ký ức” đang ngủ ở sâu trong tim mà thôi…
Vì tôi nghĩ mình sẽ phải chấp nhận rằng mình đơn độc… Nên tôi đã không thể khóc.
Nhưng khóc không phải là “đơn độc”.
Không khóc được mới thực sự là “đơn độc”.
Điểm trừ của tác phẩm
Đầu tiên, có lẽ phải kể đến tiêu đề tác phẩm: “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá”. Một cái tên khá dài và không để lại ấn tượng cho người đọc.
Tác phẩm khá ngắn, chỉ vỏn vẹn trong 247 trang, nhưng tác giả lại đưa vào rất nhiều nhân vật. Dù đã được làm rõ vai trò của từng nhân vật và lý do họ xuất hiện trong câu chuyện. Tuy nhiên, không tránh khỏi sự thiếu sót và làm loãng tác phẩm ở một vài phân đoạn.
Mình đã mong chờ là tác phẩm sẽ có nhiều phân cảnh và miêu tả chi tiết hơn về những chú chó. Tuy nhiên, như mình đã nói, do tác giả tập trung quá nhiều vào những nhân vật. Nên đất diễn của những chú chó này theo cá nhân mình là khá ít.
Dù với độ dài ít ỏi và nội dung không mấy phần sâu lắng. Mình nghĩ đây vẫn là tác phẩm văn học đáng đọc. Cho chúng ta một cái nhìn khác về sự cô đơn, sức mạnh của sự chia sẻ, hiểu được điều gì thật sự quan trọng trong cuộc sống của mình. Sợi dây gắn kết giữa con người và động vật và tình yêu thương vô bờ bến.
Tác phẩm phù hợp với những người ưa thích thể loại nhẹ nhàng, ý nghĩa. Vào một ngày đẹp trời, mình tin rằng, chắc chắn “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá” sẽ để lại những xúc cảm cá nhân trong lòng bạn đọc đó.
Nếu bạn muốn tìm hiểu nhiều hơn về các thể loại văn học như vậy. Hãy tìm đọc cuốn “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú mèo đã chỉ cho tôi những điều quý giá!”. Chính là phần sau của tác phẩm “Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá”.
Review sách Giữa lúc tận cùng cô đơn, chú chó đã chỉ cho tôi những điều quý giá
Tapchireview’s rating: 2.5/5