“Mẹ tôi luôn bảo cuộc đời giống như một hộp chocolate, bạn không thể biết trước sẽ nhận được những gì”. Forrest Gump đã luôn sống đúng theo lời dạy đó. Thay vì sợ hãi trước những điều có thể xảy ra, anh lại chọn cho mình một cuộc sống trọn vẹn bằng cách tập trung phát huy sở trường và thực hành tình yêu thương chân thành từ chính trái tim của mình. Dù cho anh có chỉ số IQ ở mức dưới trung bình, nhưng chắc chắn rằng anh đã được nếm trải nhiều “vị chocolate” hơn bất kỳ ai được xem là “bình thường”.
- Thời lượng: 141 phút.
- Điểm IMDp: 8.8/10.
- Công chiếu: 6 tháng 6 năm 1994
- Đạo diễn: Robert Zemeckis
- Kịch bản:: Eric Roth
- Hãng sản xuất: Wendy Finerman Productions
- Diễn viên: Tom Hanks, Robin Wright, Gary Sinise, Mykelti Williamson, Sally Field
- Giải thưởng: 4 giải Oscar cho Phim hay nhất, Đạo diễn xuất sắc nhất, Nam diễn viên chính xuất sắc nhất,…
Forrest Gump là bộ phim tiểu sử theo chân cuộc đời của anh chàng Forrest Gump (Tom Hanks) , một người chỉ có mức IQ 75. Thước phim kể về cuộc đời của Forrest Gump còn gắn liền với những biến động quan trọng của đất nước Mỹ từ năm 1950 đến 1980 với 2 thời tổng thống là John F. Kennedy và Lyndon B. Johnson. Forrest Gump không chỉ là một câu chuyện hài, cảm động về một người đàn ông chậm phát triển trí tuệ mà sâu trong đó còn là những bài học về cuộc đời mà mỗi khán giả khi xem phim đều phải suy ngẫm.
Forrest Gump – Liệu điểm số IQ có phải là thước đo để đánh giá 1 con người?
Được giới thiệu như một người đàn ông không hoàn hảo với chỉ số IQ dưới mức trung bình, Forrest Gump trở thành trò cười cho những người xung quanh cuộc sống của anh. Thiếu vắng tình cha, nhưng không vì thế mà Forrest Gump cảm thấy buồn bã hay tự ti. Bù lại, anh chàng có một người mẹ yêu thương mình hết mực, sẵn sàng hy sinh vì anh dù phải trả bất kỳ cái giá nào. Chính tình yêu của bà đã lấp đầy những khuyến khuyết mà Forrest Gump phải trải qua thời tấm bé. Bà đã nuôi dạy anh thành một người đàn ông đứng đắn, trung thực và can đảm nhất.
Từ nhỏ Forrest đã phải mang một chiếc nẹp chân bằng sắt vì anh có tướng đi không thẳng. Nhưng đến khi chiếc niềng chân cuối cùng rơi khỏi chân anh, hóa ra anh là một người có thể chạy nhanh như gió. Chính lợi thế đó đã giúp anh nhận được học bổng vào trường Alabama và trở thành ngôi sao bóng bầu dục tại đây.
Những bước chạy đầu tiên đó đã dẫn dắt Forrest đến những thành công trong cả học vấn và sự nghiệp. Forrest thuận lợi tốt nghiệp và được bệ kiến tổng thống John F. Kennedy. Anh tham gia chiến tranh tại Việt Nam, cứu sống gần cả binh đoàn và nhận được Huy chương Danh dự do chính tay tổng thống Lyndon B. Johnson trao tặng. Khi ở hậu phương, đồng đội đã nhận ra Forrest có năng khiếu chơi bóng bàn. Forrest đã chuyển sang chơi bóng bàn chuyên nghiệp và được cử sang Trung Quốc làm đại diện để thi đấu. Lần trở về nước này, anh thành người nổi tiếng, ngồi cạnh John Lennon trong buổi phỏng vấn, Forrest đã gợi ý cho anh về bài hát Imagine.
Sau khi tích góp được tiền do đóng quảng cáo vợt bóng bàn. Forrest Gump quyết định thực hiện ước mơ mở một tàu đánh tôm đúng như lời hứa với người bạn Bubba. Hãng tôm Bubba-Gump nổi tiếng khắp đất nước Mỹ đưa Forrest Gump trở thành nhà tài phiệt giàu có lúc bấy giờ. Không chỉ vậy, lợi nhuận của Bubba-Gump còn được đầu tư tiếp tục công ty Apple, chu cấp cuộc sống cho gia đình Bubba và làm từ thiện.
Sau tất cả những thành công đó, Forrest Gump vẫn trở về với người mẹ thân yêu của mình, sống với đam mê của mình đó chính là được chạy. Anh bắt đầu thói quen chạy của mình trong 3 năm, vòng quanh nước Mỹ, trở thành người truyền cảm hứng nổi tiếng ở thời điểm hiện tại.
Cuối cùng, IQ vẫn chỉ là một con số. Điều làm nên con người Forrest Gump chính là sự tập trung cho những quyết định và con đường mà anh lựa chọn. Có thể trên con đường đó anh có một chút may mắn, nhưng những thành công mà Forrest nhận được chính là nhờ sự lạc quan, không sợ hãi trước tương lai, một mực kiên trì cho những đam mê và mục tiêu của mình tới cùng.
Forrest Gump – Cuộc sống là một hành trình, đừng cố kiểm soát bất kỳ điều gì
Mẹ của Forrest Gump chính là người ảnh hưởng nhiều nhất đến cuộc sống của anh. Bà là người bảo vệ, nuôi dưỡng và xem anh như một người bình thường.
“Forrest: số phận của con là gì, mẹ?
Bà Gump: con sẽ phải tự tìm ra điều đó.”
Bà Gump chưa từng dạy con mình cách để kiểm soát cuộc sống. Điều bà mong muốn chính là Forrest Gump có thể trưởng thành sau những trải nghiệm cuộc đời của mình. Dù xuất phát điểm của Forrest Gump là những bất hạnh và khiếm khuyết thì con đường của anh lại may mắn hơn cả bởi anh luôn có sự dẫn dắt của người mẹ hết mực bao dung và yêu thương anh.
Một người có vị trí đặc biệt trong cuộc đời của Forrest đó chính là cô bạn thân Jenny. Hãy cho Forrest Gump 1 chỗ ngồi và bạn sẽ có một chỗ quan trọng trong cuộc đời của anh ấy. Jenny chắc chắn không bao giờ có thể nghĩ rằng, chỗ ngồi mà cô dành cho Forrest Gump trên chiếc xe bus lúc nhỏ đã khiến cô mãi mãi chiếm một vị trí quan trọng trong lòng anh.
Jenny là cô gái kém may mắn khi mẹ mất sớm và bị bố lạm dụng tình dục. Chính ám ảnh thuở bé cùng việc lớn lên thiếu tình thương đã làm cho Jenny liên tiếp mắc phải những sai lầm khi trưởng thành. Cô không ngừng tìm kiếm sự tự do và tình yêu cho riêng mình với mong muốn có thể khỏa lấp được những rạn vỡ trong quá khứ. Nhưng sự “tự do” mà Jenny lựa chọn lại là cuộc sống buông thả, tạm bợ, tha hương. Mãi đến khi về cuối đời, cô mới phát hiện rằng sự “tự do và tình yêu” cô thực sự cần là cảm giác bình yên và một mái nhà nơi có những người mà cô yêu thương.
Vào những ngày tháng cuối cùng trên giường bệnh khi cô có Forrest Gump bên cạnh mình, Jenny đã hỏi rằng ở Việt Nam anh có sợ không? Đây là lúc mà cô cảm thấy sợ hãi trước cái chết đang cận kề. Forrest đã nói rằng: anh có sợ hãi, nhưng rồi cơn mưa qua đi thì bầu trời lại hiện lên rất đẹp. Sau đó, anh kể về những cảnh đẹp mà mình đã được chiêm ngưỡng trong cuộc hành trình chạy xuyên Mỹ của mình. Jenny đã nói rằng ước gì mình có thể ở bên cạnh Forrest Gump, như chính cô đang thể hiện sự tiếc nuối, xót xa vì những điều tươi đẹp mà cô đã bỏ lỡ trong thời thanh xuân. Nhưng Gump đã trả lời rằng, Jenny luôn ở bên cạnh anh – một câu trả lời hoàn hảo, chân thực nhất để cô hiểu rằng sau những vấp ngã đó thì sự tồn tại của cô vẫn mang rất nhiều ý nghĩa cho cuộc đời của Gump.
Đối với Forrest thì tình bạn cũng chiếm 1 vị trí rất quan trọng. Quen nhau trên chiến trường, vượt qua khoảng cách về màu da và văn hóa, Forrest và Bubba đã trở thành những người bạn thực sự. 2 người đã có thỏa thuận là khi kết thúc chiến tranh, họ sẽ mua một con tàu để đánh bắt tôm. Nhưng Bubba đã phải dừng lại cuộc đời của mình mãi mãi ở Việt Nam. Dù vậy, Forrest vẫn cố gắng bằng mọi giá thực hiện giấc mơ đánh bắt tôm của cả 2 người, mặc cho lúc này anh đang là ngôi sao bóng bàn hàng đầu tại Mỹ. Sự thiếu kinh nghiệm về nghề tôm đã khiến Forrest nhiều lần thất bại, nhưng không vì thế mà anh bỏ cuộc. Sau cùng, anh đã bắt được rất nhiều tôm và trở nên giàu có.
Khi bạn đã sống với một lý tưởng nào đó quá lâu, bạn sẽ khó chấp nhận nếu cuộc đời của mình không còn đi theo lý tưởng đó nữa. Trung úy Dan là một ví dụ. Sinh ra trong một gia đình có truyền thống quân nhân, mong ước của anh là được chiến đấu hết mình cho tổ quốc và hy sinh vinh quang trên chiến trường. Nhưng khi Forrest cứu anh về với 1 thân thể không lành lặn, anh không còn được đầu quân cho tiền tuyến. Cuộc sống của Dan dường như chỉ là những ngày tháng tối tăm, không có mục tiêu, không có lý tưởng sống. Nhưng cuối cùng, chính Gump lại một lần nữa cho anh biết, không điều gì quý giá bằng chính mạng sống của mình. Chỉ cần Dan còn sống, thì mọi lý tưởng vẫn có thể xây dựng lại từ đầu. Forrest Gump đã cho Dan thấy anh kinh doanh tôm cũng không thua kém gì khi cầm súng ngoài chiến trận.
Phim cho khán giả một cảm giác chân thực qua góc nhìn ngây thơ và lời kể gượng gạo của một người chỉ có IQ 75. Chính sự lạc quan, tình yêu thương đã giúp anh kinh qua mọi biến cố, giúp những người thân quen vươn lên trong cuộc sống và khiến bất kỳ khán giả nào cũng phải suy ngẫm về ý nghĩa thật sự của một cuộc đời.
Forrest Gump là một ví dụ tuyệt vời cho minh chứng bạn sẽ có một cuộc đời “thành công” khi làm mọi việc xuất phát từ trái tim hơn là cố gắng kiểm soát chúng. Như chính cái cách mà Forrest Gump luôn chạy dù không biết đích đến là đâu. Bởi lẽ đôi khi chúng ta không cần một đích đến mới gọi là thành công mà chính mỗi bước chân của mình cũng đã đánh dấu cho một sự thành công nào đó rồi.
Tapchireview’ rating: 10/10