Xuất bản vào năm 2002, Tên của trò chơi là bắt cóc không nhận được nhiều sự đón nhận như những tác phẩm trước đây của Higashino Keigo. Do đó, mình không kỳ vọng quá nhiều về tác phẩm này. Chỉ cho đến khi khép lại trang cuối cùng, mình mới thầm ngả mũ thán phục trước tài năng xây dựng một cốt truyện ly kỳ, hấp dẫn chỉ với 295 trang sách.
Tên của trò chơi bắt cóc theo tên nhân vật chính là Sakuma – một nhân viên marketing tài năng, khôn khéo. Anh đảm nhận chiến lược marketing dòng xe mới, đối tác là tập đoàn sản xuất xe ô tô của nhà Katsuragi. Khi dự án đã được lên kế hoạch đâu vào đó thì giám đốc Katsuragi Katsutoshi bắt ngờ thay đổi dự án. Katsuragi thẳng tay từ chối chiến lược marketing của Sakuma và chỉ đồng ý cho công ty của Sakuma được tiếp quản dự án nếu như không có sự tham gia của Sakuma.
Sakuma cảm thấy tủi nhục và không thể chấp nhận được việc có khách hàng loại bỏ chiến lược của mình mà không có lý do rõ ràng. Sau khi ngà ngà say, anh mang theo cảm xúc bức bối đó đến dinh thự của nhà Katsuragi. Đứng từ xa nhìn vào dinh thự, anh thấy bóng dáng của 1 cô gái lén lút trèo ra khỏi tường dinh thự. Linh cảm cho biết đây sẽ là bước ngoặt thay đổi cuộc đời của anh. Sakuma theo chân cô gái và tình cờ biết được rằng cô ta chính là con gái rượu nhà Katsuragi – Juri . Cô nàng đến độ tuổi trưởng thành vì một trận cãi vã với gia đình mà bỏ nhà ra đi. Tin rằng mình đang nắm được điểm yếu của nhà Katsuragi, Sakuma quyết định tạo ra một trò chơi nhằm trả đũa cho sự nhục nhã trong công việc mà Katsutoshi đã mang lại cho anh. Tên của trò chơi là bắt cóc con gái của Katsutoshi. Mọi thứ mà Sakuma sắp đặt tưởng chừng như đã hoàn hảo trót lót thì đến cuối cùng anh mới biết rằng mình chỉ là con tốt thí mạng trong một trò chơi lớn hơn của người khác.
Tên của trò chơi là bắt cóc sở hữu một cốt truyện đơn giản, không quá phức tạp. Tâm lý nhân vật cũng không được đào sâu như những tác phẩm nổi tiếng trước đây của Higashino Keigo. Thế nhưng, điểm đặc sắc của tác phẩm này chính là việc Keigo đã dẫn dắt độc giả dõi theo trò chơi nhỏ tưởng chừng như đã được sắp xếp hoàn hảo. Trò chơi nhỏ đó thậm chí đã đủ sức để hấp dẫn độc giả ở lại với Tên của trò chơi là bắt cóc. Nhưng không, sự thật lại ẩn chứa trong trò chơi lớn. Vẫn như phong cách quen thuộc của Keigo, ông chỉ dành ra vài trang cuối cùng để tạo cú twist gỡ giải mọi sự tò mò của độc giả.
Thế nhưng, vẫn phải nó rằng Tên của trò chơi là bắt cóc vẫn còn nhiều hạt sạn khiến tác phẩm này không thể sánh tầm với những tác phẩm trước của Keigo. Đơn cử như việc phát triển tâm lý của các nhân vật. Các nhân vật trong tác phẩm được xây dựng với tâm lý có phần lạnh lùng và kém logic. Mình đã khá kỳ vọng khi bác Keigo đề cập đến trò chơi Mặt Nạ Thanh Xuân của Sakuma. Có thể thấy rõ rằng, tác giả đang hàm ý việc những nhân vật đều đội những lớp mặt nạ để che dấu đi con người thật của mình nhằm tồn tại trong xã hội. Sakunma – kẻ phải đeo mặt nạ từ nhỏ với mong muốn có một chỗ đứng trong xã hội. Juri – cô nàng khoác mặt nạ ngay từ đầu tác phẩm nhằm đạt được mục đích của mình. Katsuragi Katsutoshi – Kẻ đứng trong bóng tối và khoác lên mình chiếc mặt nạ tự tin, kiêu hãnh. Thế nhưng, việc phát triển tâm lý của nhân vật lại không thực sự thuyết phục với những điều mà bác Keigo muốn truyền tải. Chẳng hạn như quá khứ của Sakuma không được đề cập quá nhiều, việc anh tham gia vào trò chơi cũng chưa thuyết phục. Bởi lẽ, mục đích của Sakuma là lấy lại vị trí trong công việc, nhưng việc bắt cóc con gái của đối thủ liệu có phải là một cách khôn ngoan?
Bên cạnh đó, Sakuma được xây dựng như một kẻ thông minh, luôn cẩn trọng trong từng bước đi của trò chơi. Thế nhưng, Sakuma lại mắc phải lỗi là tin tưởng quá nhiều vào Juri – một cô gái xa lạ để rồi dẫn đến những tình tiết quan trọng mà anh liên tiếp bỏ qua? Điều này dẫn đến sự mâu thuẫn trong tâm lý của Sakuma khiến mình khó có thể chấp nhận.
Juri – Được giới thiệu như một nữ sinh trung học nhưng trong tác phẩm chỉ tập trung vào tâm lý cô ở hiện tại. Điều mình thắc mắc là Juri thủ đoạn, lạnh lùng và sẵn sàng hi sinh mọi thứ như vậy khi vừa bước vào trò chơi hay là từ khi đi học cô đã như vậy rồi? Bởi lẽ, nếu một cô gái thông minh và thủ đoạn như vậy chắc chắn sẽ không dễ gì để gây ra một vụ án lớn từ trước bằng việc chỉ lỡ tay?
Xem thêm các tác phẩm khác của bác Higashino Keigo:
- Trái tim Brutus – Ai mới là kẻ thiếu khuyết trái tim?
- Đơn Phương – Đâu đơn giản chỉ là yêu thầm
- Bạch dạ hành – Số phận bi kịch của những con người vùng vẫy trong đêm trắng
- Phía sau nghi can X – Bất hạnh của một tình yêu song hành cùng tội ác
- Bí mật của Naoko – Sống thật với linh hồn hay sống đúng với thân phận?
- Biến thân: Hành trình tìm lại chính mình
- Sự cứu rỗi của thánh nữ: Học được gì qua câu chuyện tình yêu của phụ nữ?
Tóm lại, dù tác phẩm vẫn còn nhiều hạt sạn và tâm lý nhân vật không được khai thác triệt để thì Tên của trò chơi là bắt cóc vẫn là một dấu ấn đáng nhớ để thấy rằng tài năng xây dựng cốt truyện quá đỗi sáng tạo và thông minh của bác Keigo.
Review sách Tên của trò chơi là bắt cóc
Tapchireview’s rating: 3.5/5